老夫采玉歌(采玉采玉须水碧)
老夫采玉歌(采玉采玉须水碧)原文:
【老夫采玉歌】 采玉采玉须水碧,琢作步摇徒好色。[1]老夫饥寒龙为愁,蓝溪水气无清白。夜雨冈头食蓁子,杜鹃口血老夫泪。蓝溪之水厌生人,身死千年恨溪水。[2]斜山柏风雨如啸,泉脚挂绳青袅袅。村寒白屋念娇婴,古台石磴悬肠草。
老夫采玉歌(采玉采玉须水碧)拼音解读:
【lǎo fū cǎi yù gē 】 cǎi yù cǎi yù xū shuǐ bì ,zhuó zuò bù yáo tú hǎo sè 。[1]lǎo fū jī hán lóng wéi chóu ,lán xī shuǐ qì wú qīng bái 。yè yǔ gāng tóu shí zhēn zǐ ,dù juān kǒu xuè lǎo fū lèi 。lán xī zhī shuǐ yàn shēng rén ,shēn sǐ qiān nián hèn xī shuǐ 。[2]xié shān bǎi fēng yǔ rú xiào ,quán jiǎo guà shéng qīng niǎo niǎo 。cūn hán bái wū niàn jiāo yīng ,gǔ tái shí dèng xuán cháng cǎo 。