秋凉诗寄正字十二兄(闭门感秋风)
秋凉诗寄正字十二兄(闭门感秋风)原文:
【秋凉诗寄正字十二兄】 闭门感秋风,幽姿任契阔。大野生素空,天地旷肃杀。露光泣残蕙,虫响连夜发。[1]房寒寸辉薄,迎风绛纱折。披书古芸馥,恨唱华容歇。百日不相知,花光变凉节。弟兄谁念虑,笺翰既通达。青袍度白马,草简奏东阙。[2]梦中相聚笑,觉见半床月。长思剧循环,乱忧抵覃葛。
秋凉诗寄正字十二兄(闭门感秋风)拼音解读:
【qiū liáng shī jì zhèng zì shí èr xiōng 】 bì mén gǎn qiū fēng ,yōu zī rèn qì kuò 。dà yě shēng sù kōng ,tiān dì kuàng sù shā 。lù guāng qì cán huì ,chóng xiǎng lián yè fā 。[1]fáng hán cùn huī báo ,yíng fēng jiàng shā shé 。pī shū gǔ yún fù ,hèn chàng huá róng xiē 。bǎi rì bú xiàng zhī ,huā guāng biàn liáng jiē 。dì xiōng shuí niàn lǜ ,jiān hàn jì tōng dá 。qīng páo dù bái mǎ ,cǎo jiǎn zòu dōng què 。[2]mèng zhōng xiàng jù xiào ,jiào jiàn bàn chuáng yuè 。zhǎng sī jù xún huán ,luàn yōu dǐ tán gě 。