殢人娇(李莹)
殢人娇(李莹)原文:
恼乱东君,满目千花百卉。偏怜处、爱他秾李。莹然风骨,占十分春意。休漫说、唐昌观中玉蕊。女石雪减霜,凌红掩翠。看不足、可人情味。会须移种,向曲栏幽石戚。愁绿叶成阴,道傍人指。
殢人娇(李莹)拼音解读:
nǎo luàn dōng jun1 ,mǎn mù qiān huā bǎi huì 。piān lián chù 、ài tā nóng lǐ 。yíng rán fēng gǔ ,zhàn shí fèn chūn yì 。xiū màn shuō 、táng chāng guān zhōng yù ruǐ 。nǚ shí xuě jiǎn shuāng ,líng hóng yǎn cuì 。kàn bú zú 、kě rén qíng wèi 。huì xū yí zhǒng ,xiàng qǔ lán yōu shí qī 。chóu lǜ yè chéng yīn ,dào bàng rén zhǐ 。