题柳公权书度人经后(一作虞有贤,题云送卧云道士)
题柳公权书度人经后(一作虞有贤,题云送卧云道士)原文:
卧云道士来相辞,相辞倏忽何所之。紫阁当春凝烟霭,东风吹岸花枝枝。药成酒熟有时节,寒食恐失松间期。
冥鸿复见伤弓翼,高飞展转心无疑。满泻数杯酒,
狂吟几首诗。留不住,去不悲,醯鸡蜉蝣可得知。
题柳公权书度人经后(一作虞有贤,题云送卧云道士)拼音解读:
wò yún dào shì lái xiàng cí ,xiàng cí shū hū hé suǒ zhī 。zǐ gé dāng chūn níng yān ǎi ,dōng fēng chuī àn huā zhī zhī 。yào chéng jiǔ shú yǒu shí jiē ,hán shí kǒng shī sōng jiān qī 。
míng hóng fù jiàn shāng gōng yì ,gāo fēi zhǎn zhuǎn xīn wú yí 。mǎn xiè shù bēi jiǔ ,
kuáng yín jǐ shǒu shī 。liú bú zhù ,qù bú bēi ,xī jī fú yóu kě dé zhī 。