古风(美人出南国)
古风(美人出南国)原文:
美人出南国,灼灼芙蓉姿。[1]皓齿终不发,芳心空自持。由来紫宫女,共妒青蛾眉。归去潇湘沚,沉吟何足悲。[2]
古风(美人出南国)拼音解读:
měi rén chū nán guó ,zhuó zhuó fú róng zī 。[1]hào chǐ zhōng bú fā ,fāng xīn kōng zì chí 。yóu lái zǐ gōng nǚ ,gòng dù qīng é méi 。guī qù xiāo xiāng zhǐ ,chén yín hé zú bēi 。[2]