红楼梦十二曲—乐中悲(襁褓中)
红楼梦十二曲—乐中悲(襁褓中)原文:
【红楼梦十二曲--乐中悲】襁褓中,父母叹双亡。纵居那绮罗丛,[1]谁知娇养?幸生来,英豪阔大宽宏量,从未将儿女私情,[2]略萦心上。好一似,霁月光风耀玉堂。[3]厮配得才貌仙郎,[4]博得个地久天长。[5]准折得幼年时坎坷形状。[6]终久是云散高唐,[7]水涸湘江:这是尘寰中消长数应当,[8]何必枉悲伤?
红楼梦十二曲—乐中悲(襁褓中)拼音解读:
【hóng lóu mèng shí èr qǔ --lè zhōng bēi 】qiǎng bǎo zhōng ,fù mǔ tàn shuāng wáng 。zòng jū nà qǐ luó cóng ,[1]shuí zhī jiāo yǎng ?xìng shēng lái ,yīng háo kuò dà kuān hóng liàng ,cóng wèi jiāng ér nǚ sī qíng ,[2]luè yíng xīn shàng 。hǎo yī sì ,jì yuè guāng fēng yào yù táng 。[3]sī pèi dé cái mào xiān láng ,[4]bó dé gè dì jiǔ tiān zhǎng 。[5]zhǔn shé dé yòu nián shí kǎn kě xíng zhuàng 。[6]zhōng jiǔ shì yún sàn gāo táng ,[7]shuǐ hé xiāng jiāng :zhè shì chén huán zhōng xiāo zhǎng shù yīng dāng ,[8]hé bì wǎng bēi shāng ?