击鼓(击鼓其镗)
击鼓(击鼓其镗)原文:
【击鼓】 击鼓其镗,踊跃用兵。土国城漕,我独南行。从孙子仲,平陈与宋。[1]不我以归,忧心有忡。爰居爰处?爰丧其马?[2]于以求之?于林之下。死生契阔,与子成说。[3]执子之手,与子偕老。于嗟阔兮,不我活兮。于嗟洵兮,不我信兮。[4]
击鼓(击鼓其镗)拼音解读:
【jī gǔ 】 jī gǔ qí táng ,yǒng yuè yòng bīng 。tǔ guó chéng cáo ,wǒ dú nán háng 。cóng sūn zǐ zhòng ,píng chén yǔ sòng 。[1]bú wǒ yǐ guī ,yōu xīn yǒu chōng 。yuán jū yuán chù ?yuán sàng qí mǎ ?[2]yú yǐ qiú zhī ?yú lín zhī xià 。sǐ shēng qì kuò ,yǔ zǐ chéng shuō 。[3]zhí zǐ zhī shǒu ,yǔ zǐ xié lǎo 。yú jiē kuò xī ,bú wǒ huó xī 。yú jiē xún xī ,bú wǒ xìn xī 。[4]