唐多令(休去采芙蓉)
唐多令(休去采芙蓉)原文:
【唐多令】 秋暮有感休去采芙蓉。秋江烟水空。带斜阳、一片征鸿。欲顿闲愁无顿处,都著在两眉峰。心事寄题红。画桥流水东。断肠人、无奈秋浓。回首层楼归去懒,早新月、挂梧桐。
唐多令(休去采芙蓉)拼音解读:
【táng duō lìng 】 qiū mù yǒu gǎn xiū qù cǎi fú róng 。qiū jiāng yān shuǐ kōng 。dài xié yáng 、yī piàn zhēng hóng 。yù dùn xián chóu wú dùn chù ,dōu zhe zài liǎng méi fēng 。xīn shì jì tí hóng 。huà qiáo liú shuǐ dōng 。duàn cháng rén 、wú nài qiū nóng 。huí shǒu céng lóu guī qù lǎn ,zǎo xīn yuè 、guà wú tóng 。