拟古(仲春遘时雨)
拟古(仲春遘时雨)原文:
【拟古】 仲春遘时雨,始雷发东隅[1] 。众蛰各潜骇,草木纵横舒[2] 。翩翩新来燕[3],双双入我庐。先巢故尚在,相将还旧居[4] 。自从分别来,门庭日荒芜[5] 。我心固匪石[6],君情定何如?
拟古(仲春遘时雨)拼音解读:
【nǐ gǔ 】 zhòng chūn gòu shí yǔ ,shǐ léi fā dōng yú [1] 。zhòng zhé gè qián hài ,cǎo mù zòng héng shū [2] 。piān piān xīn lái yàn [3],shuāng shuāng rù wǒ lú 。xiān cháo gù shàng zài ,xiàng jiāng hái jiù jū [4] 。zì cóng fèn bié lái ,mén tíng rì huāng wú [5] 。wǒ xīn gù fěi shí [6],jun1 qíng dìng hé rú ?