湘灵鼓瑟(善鼓云和瑟)
湘灵鼓瑟(善鼓云和瑟)原文:
【湘灵鼓瑟】 善鼓云和瑟,尝闻帝子灵。[1][2]冯夷空自舞,楚客不堪听。[3]苦调凄金石,清音入杳冥。[4]苍梧来怨慕,白芷动芳馨。[5]流水传湘浦,悲风过洞庭。曲终人不见,江上数峰青。
湘灵鼓瑟(善鼓云和瑟)拼音解读:
【xiāng líng gǔ sè 】 shàn gǔ yún hé sè ,cháng wén dì zǐ líng 。[1][2]féng yí kōng zì wǔ ,chǔ kè bú kān tīng 。[3]kǔ diào qī jīn shí ,qīng yīn rù yǎo míng 。[4]cāng wú lái yuàn mù ,bái zhǐ dòng fāng xīn 。[5]liú shuǐ chuán xiāng pǔ ,bēi fēng guò dòng tíng 。qǔ zhōng rén bú jiàn ,jiāng shàng shù fēng qīng 。