忆故人(烛影摇红,向夜阑)
忆故人(烛影摇红,向夜阑)原文:
【忆故人】 烛影摇红,向夜阑,乍酒醒、心情懒。尊前谁为唱《阳关》,离恨天涯远。无奈云沉雨散。凭阑干、东风泪眼。海棠开后,燕子来时,黄昏庭院。
忆故人(烛影摇红,向夜阑)拼音解读:
【yì gù rén 】 zhú yǐng yáo hóng ,xiàng yè lán ,zhà jiǔ xǐng 、xīn qíng lǎn 。zūn qián shuí wéi chàng 《yáng guān 》,lí hèn tiān yá yuǎn 。wú nài yún chén yǔ sàn 。píng lán gàn 、dōng fēng lèi yǎn 。hǎi táng kāi hòu ,yàn zǐ lái shí ,huáng hūn tíng yuàn 。